Bài giảng Tập đọc Lớp 4 - Người ăn xin - Trường Tiểu học Đô thị Việt Hưng

ppt 34 trang yennguyen 16/09/2025 220
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Bài giảng Tập đọc Lớp 4 - Người ăn xin - Trường Tiểu học Đô thị Việt Hưng", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.

Tóm tắt nội dung tài liệu: Bài giảng Tập đọc Lớp 4 - Người ăn xin - Trường Tiểu học Đô thị Việt Hưng

Bài giảng Tập đọc Lớp 4 - Người ăn xin - Trường Tiểu học Đô thị Việt Hưng
 KiỂM TRA BÀI CŨ:
 • Qua bài em thấy bạn Lương cú 
 đức tớnh gỡ đỏng quý? Tập đọc
 Người ăn xin
 Theo Tuốc-Ghờ- Nhộp Lỳc ấy tụi đang đi trờn phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước 
mặt tụi.
 Đụi mắt ụng lóo đỏ đọc và giàn dụa nước mắt. Đụi mụi tỏi nhợt, quần ỏo tả tơi 
thảm hạiChao ụi! Cảnh nghốo đúi đó gặm nỏt con người đau khổ kia thành xấu xớ biết 
nhường nào!
 ễng già chỡa trước mặt tụi bàn tay sưng hỳp, bẩn thỉu. ễng rờn rỉ cầu xin cứu 
giỳp.
 Tụi lục tỡm hết tỳi nọ tỳi kia, khụng cú tiền, khụng cú đồng hồ, khụng cú cả 
một chiếc khăn tay. Trờn người tụi chẳng cú tài sản gỡ.
 Người ăn xin vẫn đợi tụi. Tay vẫn chỡa ra, run lẩy bẩy.
 Tụi chẳng biết làm cỏch nào. Tụi nắm chặt lấy bàn tay run rẩy kia:
 - ễng đừng giận chỏu, chỏu khụng cú gỡ để cho ụng cả.
 Người ăn xin nhỡn tụi chằm chằm bằng đụi mắt ướt đẫm. Đụi mụi tỏi nhợt nở 
nụ cười và tay ụng cũng xiết lấy tay tụi:
 - Chỏu ơi, cảm ơn chỏu! Như vậy là chỏu đó cho lóo rồi. – ễng lóo núi bằng 
giọng khản đặc.
Khi ấy, tụi chợt hiểu rằng: cả tụi nữa, tụi cũng vừa nhận được chỳt gỡ của ụng lóo. Tụi lục tỡm hết tỳi nọ tỳi kia, khụng cú 
tiền, khụng cú đồng hồ, khụng cú cả một 
chiếc khăn tay. Lỳc ấy tụi đang đi trờn phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước 
mặt tụi.
 Đụi mắt ụng lóo đỏ đọc và giàn dụa nước mắt. Đụi mụi tỏi nhợt, quần ỏo tả tơi 
thảm hạiChao ụi! Cảnh nghốo đúi đó gặm nỏt con người đau khổ kia thành xấu xớ biết 
nhường nào!
 ễng già chỡa trước mặt tụi bàn tay sưng hỳp, bẩn thỉu. ễng rờn rỉ cầu xin cứu 
giỳp.
 Tụi lục tỡm hết tỳi nọ tỳi kia, khụng cú tiền, khụng cú đồng hồ, khụng cú cả 
một chiếc khăn tay. Trờn người tụi chẳng cú tài sản gỡ.
 Người ăn xin vẫn đợi tụi. Tay vẫn chỡa ra, run lẩy bẩy.
 Tụi chẳng biết làm cỏch nào. Tụi nắm chặt lấy bàn tay run rẩy kia:
 - ễng đừng giận chỏu, chỏu khụng cú gỡ để cho ụng cả.
 Người ăn xin nhỡn tụi chằm chằm bằng đụi mắt ướt đẫm. Đụi mụi tỏi nhợt nở 
nụ cười và tay ụng cũng xiết lấy tay tụi:
 - Chỏu ơi, cảm ơn chỏu! Như vậy là chỏu đó cho lóo rồi. – ễng lóo núi bằng 
giọng khản đặc.
Khi ấy, tụi chợt hiểu rằng: cả tụi nữa, tụi cũng vừa nhận được chỳt gỡ của ụng lóo. + ễng lóo: giọng xỳc động yếu ớt
 + Cậu bộ: giọng xút thương Lỳc ấy tụi đang đi trờn phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước 
mặt tụi.
 Đụi mắt ụng lóo đỏ đọc và giàn dụa nước mắt. Đụi mụi tỏi nhợt, quần ỏo tả tơi 
thảm hạiChao ụi! Cảnh nghốo đúi đó gặm nỏt con người đau khổ kia thành xấu xớ biết 
nhường nào!
 ễng già chỡa trước mặt tụi bàn tay sưng hỳp, bẩn thỉu. ễng rờn rỉ cầu xin cứu 
giỳp.
 Tụi lục tỡm hết tỳi nọ tỳi kia, khụng cú tiền, khụng cú đồng hồ, khụng cú cả 
một chiếc khăn tay. Trờn người tụi chẳng cú tài sản gỡ.
 Người ăn xin vẫn đợi tụi. Tay vẫn chỡa ra, run lẩy bẩy.
 Tụi chẳng biết làm cỏch nào. Tụi nắm chặt lấy bàn tay run rẩy kia:
 - ễng đừng giận chỏu, chỏu khụng cú gỡ để cho ụng cả.
 Người ăn xin nhỡn tụi chằm chằm bằng đụi mắt ướt đẫm. Đụi mụi tỏi nhợt nở 
nụ cười và tay ụng cũng xiết lấy tay tụi:
 - Chỏu ơi, cảm ơn chỏu! Như vậy là chỏu đó cho lóo rồi. – ễng lóo núi bằng 
giọng khản đặc.
Khi ấy, tụi chợt hiểu rằng: cả tụi nữa, tụi cũng vừa nhận được chỳt gỡ của ụng lóo. Lỳc ấy tụi đang đi trờn phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước 
mặt tụi.
 Đụi mắt ụng lóo đỏ đọc và giàn dụa nước mắt. Đụi mụi tỏi nhợt, quần ỏo tả tơi 
thảm hạiChao ụi! Cảnh nghốo đúi đó gặm nỏt con người đau khổ kia thành xấu xớ biết 
nhường nào!
 ễng già chỡa trước mặt tụi bàn tay sưng hỳp, bẩn thỉu. ễng rờn rỉ cầu xin cứu 
giỳp.
 Tụi lục tỡm hết tỳi nọ tỳi kia, khụng cú tiền, khụng cú đồng hồ, khụng cú cả 
một chiếc khăn tay. Trờn người tụi chẳng cú tài sản gỡ.
 Người ăn xin vẫn đợi tụi. Tay vẫn chỡa ra, run lẩy bẩy.
 Tụi chẳng biết làm cỏch nào. Tụi nắm chặt lấy bàn tay run rẩy kia:
 - ễng đừng giận chỏu, chỏu khụng cú gỡ để cho ụng cả.
 Người ăn xin nhỡn tụi chằm chằm bằng đụi mắt ướt đẫm. Đụi mụi tỏi nhợt nở 
nụ cười và tay ụng cũng xiết lấy tay tụi:
 - Chỏu ơi, cảm ơn chỏu! Như vậy là chỏu đó cho lóo rồi. – ễng lóo núi bằng 
giọng khản đặc.
Khi ấy, tụi chợt hiểu rằng: cả tụi nữa, tụi cũng vừa nhận được chỳt gỡ của ụng lóo. Lỳc ấy tụi đang đi trờn phố. Một người ăn xin già lọm 
 khọm đứng ngay trước mặt tụi.
 Đụi mắt ụng lóo đỏ đọc và giàn dụa nước mắt. Đụi mụi tỏi 
 nhợt, quần ỏo tả tơi thảm hạiChao ụi! Cảnh nghốo đúi đó gặm 
 nỏt con người đau khổ kia thành xấu xớ biết nhường nào!
 ễng già chỡa trước mặt tụi bàn tay sưng hỳp, bẩn thỉu. ễng 
 rờn rỉ cầu xin cứu giỳp.
Cậu bộ gặp ụng lóo ăn xin 
khi nào? dáng vẻ: già lọm khọm
mắt: đỏ đọc, giàn giụa nước mắt
môi: tái nhợt Đáng 
áo quần: tả tơi thảm hại thương
bàn tay: sưng húp, bẩn thỉu
giọng nói: rên rỉ Lỳc ấy tụi đang đi trờn phố. Một người ăn xin già lọm 
 khọm đứng ngay trước mặt tụi.
 Đụi mắt ụng lóo đỏ đọc và giàn dụa nước mắt. Đụi mụi tỏi 
 nhợt, quần ỏo tả tơi thảm hạiChao ụi! Cảnh nghốo đúi đó gặm 
 nỏt con người đau khổ kia thành xấu xớ biết nhường nào!
 ễng già chỡa trước mặt tụi bàn tay sưng hỳp, bẩn thỉu. ễng 
 rờn rỉ cầu xin cứu giỳp.
í 1: ễng lóo ăn xin thật 
đỏng thương. Tụi lục tỡm hết tỳi nọ tỳi kia, khụng cú tiền, khụng cú 
 đồng hồ, khụng cú cả một chiếc khăn tay. Trờn người tụi 
 chẳng cú tài sản gỡ.
 Người ăn xin vẫn đợi tụi. Tay vẫn chỡa ra, run lẩy 
 bẩy.
 Tụi chẳng biết làm cỏch nào. Tụi nắm chặt lấy bàn 
 tay run rẩy kia:
 - ễng đừng giận chỏu, chỏu khụng cú gỡ để cho 
 ụng cả.
Cậu bộ đó làm gỡ để chứng tỏ 
tỡnh cảm của cậu với ụng lóo? Tụi lục tỡm hết tỳi nọ tỳi kia, khụng cú tiền, khụng cú 
 đồng hồ, khụng cú cả một chiếc khăn tay. Trờn người tụi 
 chẳng cú tài sản gỡ.
 Người ăn xin vẫn đợi tụi. Tay vẫn chỡa ra, run lẩy 
 bẩy.
 Tụi chẳng biết làm cỏch nào. Tụi nắm chặt lấy bàn 
 tay run rẩy kia:
 - ễng đừng giận chỏu, chỏu khụng cú gỡ để cho 
 ụng cả.
Vỡ sao cậu bộ lại cú hành động 
như vậy? Người ăn xin nhỡn tụi chằm chằm bằng đụi mắt ướt đẫm. 
Đụi mụi tỏi nhợt nở nụ cười và tay ụng cũng xiết lấy tay 
tụi:
 - Chỏu ơi, cảm ơn chỏu! Như vậy là chỏu đó cho 
lóo rồi. – ễng lóo núi bằng giọng khản đặc.
Khi ấy, tụi chợt hiểu rằng: cả tụi nữa, tụi cũng vừa nhận 
được chỳt gỡ của ụng lóo. Em hiểu cậu bộ đó cho ụng lóo 
cỏi gỡ? Tụi lục tỡm hết tỳi nọ tỳi kia, khụng cú tiền, khụng cú 
 đồng hồ, khụng cú cả một chiếc khăn tay. Trờn người tụi 
 chẳng cú tài sản gỡ.
 Người ăn xin vẫn đợi tụi. Tay vẫn chỡa ra, run lẩy 
 bẩy.
 Tụi chẳng biết làm cỏch nào. Tụi nắm chặt lấy bàn 
 tay run rẩy kia:
 - ễng đừng giận chỏu, chỏu khụng cú gỡ để cho 
 ụng cả.
í 3: Sự đồng cảm của ụng lóo 
ăn xin và cậu bộ. Lỳc ấy tụi đang đi trờn phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước 
mặt tụi.
 Đụi mắt ụng lóo đỏ đọc và giàn dụa nước mắt. Đụi mụi tỏi nhợt, quần ỏo tả tơi 
thảm hạiChao ụi! Cảnh nghốo đúi đó gặm nỏt con người đau khổ kia thành xấu xớ biết 
nhường nào!
 ễng già chỡa trước mặt tụi bàn tay sưng hỳp, bẩn thỉu. ễng rờn rỉ cầu xin cứu 
giỳp.
 Tụi lục tỡm hết tỳi nọ tỳi kia, khụng cú tiền, khụng cú đồng hồ, khụng cú cả 
một chiếc khăn tay. Trờn người tụi chẳng cú tài sản gỡ.
 Người ăn xin vẫn đợi tụi. Tay vẫn chỡa ra, run lẩy bẩy.
 Tụi chẳng biết làm cỏch nào. Tụi nắm chặt lấy bàn tay run rẩy kia:
 - ễng đừng giận chỏu, chỏu khụng cú gỡ để cho ụng cả.
 Người ăn xin nhỡn tụi chằm chằm bằng đụi mắt ướt đẫm. Đụi mụi tỏi nhợt nở 
nụ cười và tay ụng cũng xiết lấy tay tụi:
 - Chỏu ơi, cảm ơn chỏu! Như vậy là chỏu đó cho lóo rồi. – ễng lóo núi bằng 
giọng khản đặc.
Khi ấy, tụi chợt hiểu rằng: cả tụi nữa, tụi cũng vừa nhận được chỳt gỡ của ụng lóo. 

File đính kèm:

  • pptbai_giang_tap_doc_lop_4_nguoi_an_xin_truong_tieu_hoc_do_thi.ppt